text
stringlengths 93
20.7k
|
---|
Bánh cốm là loại bánh có vỏ làm từ cốm, có nhân làm từ đậu xanh, dừa nạo và mứt bí hoặc mứt sen trần, thường dùng cho lễ ăn hỏi.
Từ lâu, bánh cốm ở Hàng Than đã trở thành một đặc sản nổi tiếng của Hà Nội, không thể thiếu trong các dịp cưới hỏi, giỗ chạp và là món quà được ưa chuộng của du khách thập phương.
Cốm được trộn nước theo tỷ lệ nhất định, đảo đều trên lửa, hoặc hấp chín trộn chút đường và nước hoa bưởi. Nhân bánh được làm từ đậu xanh hấp chín xay nhuyễn sau đó ngào đường và lại đun nhỏ lửa. Sau đó cho dừa nạo và mứt bí xắt hạt lựu hoặc mứt sen. Công đoạn cuối cùng là gói bánh, với nhân được chia ra từng nắm nhỏ và áo bên ngoài bằng cốm đã chế biến. |
Zuccotto (phát âm [dzukˈkɔtto, tsuk-]) là món tráng miệng của Ý bắt nguồn từ Firenze. Zuccotto vốn là món tráng miệng ướp lạnh, bán đông lạnh được làm từ alchermes, bánh và kem. Zuccotto có thể được đông lạnh rồi đem ra rã đông trước khi phục vụ thực khách. Món tráng miệng này theo truyền thống được làm trong một khuôn hình quả bí ngô đặc biệt (zuccotto có nghĩa là "bí ngô nhỏ" trong tiếng Ý). Nhiều người tin rằng món này lấy cảm hứng từ mái vòm của nhà thờ chính tòa Firenze. Số khác ám chỉ hình dạng của Zuccotto gần giống như một chiếc mũ đầu lâu hoặc zucchetto của hồng y.
== Tham khảo == |
Dấm bỗng còn gọi Giấm bỗng hoặc bỗng rượu, là một loại gia vị chua được dùng phổ biến trong ẩm thực Việt Nam, nhất là miền Bắc Việt Nam.
Dấm bỗng là một sản phẩm phụ của hèm rượu để lên chua tự nhiên. Khi nấu rượu (để làm dấm bỗng, thường là dùng bã rượu nếp), gạo được nấu thành cơm, cho men vào và ủ, rồi thêm nước, cho vào nồi chưng cất thành rượu trắng. Phần xác cơm rượu được gọi là hèm. Người ta dùng hèm nấu đi nấu lại nhiều lần cho ra rượu nước hai, nước ba. Phần xác còn lại chắt lấy nước để tự nhiên qua một hai ngày sẽ trở nên chua chính là dấm bỗng.
Phần xác cơm rượu (không cần chắt, lẫn cả xác) đôi khi có thể được dùng ngay tùy theo sở thích và thói quen sử dụng.
Dấm bỗng được dùng trong rất nhiều món ăn tạo vị chua thanh, đặc biệt do có hương rượu và chút độ cồn dễ đánh bay được mùi tanh của cá, ốc,...
Bún ốc
Ốc nấu chuối đậu
Canh riêu cua
Thịt cuốn dấm bỗng
== Tham khảo == |
Neapolitan ragù (tiếng Napoli: o rraù và tiếng Ý: ragù alla napoletana [raˈɡu alla napoleˈtaːna] hoặc ragù napoletano) là một trong hai loại nước sốt thịt nổi tiếng nhất được gọi là ragù. Nó là đặc sản của Napoli, như tên gọi của nó. Một biến thể khác có nguồn gốc từ Bologna và được gọi trong tiếng Ý là ragù bolognese hoặc ragù alla bolognese.
Neapolitan ragù cũng được khen ngợi bởi Eduardo De Filippo trong một bài thơ của ông có nhan đề: 'O rraù.
Tiếng Ý:
'O rraù ca me piace a mem' 'o ffaceva sulo mammà.A che m'aggio spusato a te,ne parlammo pè ne parlà.Io nun songo difficultuso;ma luvàmmel' 'a miezo st'usoSì, va buono: comme vuò tu.Mò ce avéssem' appiccecà?Tu che dice? Chest'è rraù?E io m' 'o mmagno pè m' 'o mangià...M' 'a faje dicere 'na parola?...Chesta è carne c' 'a pummarola
Theo truyền thuyết, ở Napoli vào cuối thế kỷ 14, có Công ty Công lý của Người da trắng đi bộ quanh thành phố để cầu xin "lòng thương xót và hòa bình". Công ty đã đến "Cung điện Hoàng đế" vẫn còn tồn tại qua Tribunali, nơi ở của Carlo, Hoàng đế Constantinople và Maria di Valois con gái của Vua Charles của Anjou. Vào thời điểm đó, cung điện là nơi sinh sống của một quý ông, người luôn thù địch với mọi người, vừa thô lỗ vừa độc ác, và là người mà mọi người đều cố gắng tránh xa. Lời rao giảng của công ty đã thuyết phục người dân làm hòa với kẻ thù của họ, nhưng chỉ có nhà quý tộc cư trú trong "Hoàng cung" quyết định không nhận lời mời của người da trắng, luôn nuôi mối hận thù lâu đời và ngoan cường. Anh ấy đã không bỏ cuộc ngay cả khi đứa con trai ba tháng tuổi, trong vòng tay của y tá, trượt đôi bàn tay nhỏ bé của nó ra khỏi băng và bắt chéo chúng, anh ấy đã khóc ba lần: "Xin thương xót và bình an".
Nhà quý tộc bị mù quáng bởi sự tức giận, anh ta ôm mối hận thù và báo thù, và một ngày nọ, vợ anh ta, để làm anh ta mềm lòng, đã chuẩn bị một đĩa mì ống cho anh ta. Providence đổ đầy đĩa với một loại nước sốt đầy máu. Cuối cùng, cảm động trước thần đồng, người đàn ông bướng bỉnh đã làm hòa với kẻ thù của mình và khoác lên mình chiếc áo dài trắng của Công ty.
Vợ anh, sau một quyết định bất ngờ, lại chuẩn bị món mì ống, một lần nữa, như có phép màu, lại chuyển sang màu đỏ. Nhưng thứ nước sốt bí ẩn đó có mùi thơm lạ mời gọi, rất ngon, và quý ông nếm thử thấy thật ngon.
Vì vậy, cô gọi anh là "raù" cùng tên với con mình.
Trên thực tế, thuật ngữ ragù bắt nguồn từ tiếng Pháp ragoût, chỉ một kiểu nấu thịt và rau, tương tự như món hầm. Chúng ta cũng phải nhớ rằng cà chua đã không đến châu Âu trước cuối thế kỷ 16.
Phiên bản Neapolitan được làm từ 2 phần: thịt và xốt cà cùng một vài loại gia vị được thêm vào. Tuy vậy, một điểm khác biệt chính là cách sử dụng thịt cũng như lượng cà chua trong nước sốt. Các phiên bản Bolognese sử dụng thịt thái nhỏ, trong khi các phiên bản Neapolitan sử dụng thịt nguyên miếng, lấy từ casserole khi được nấu chín và phục vụ như món thứ hai hoặc với pasta. Sở thích cho các thành phần cũng khác nhau. Ở Napoli, rượu vang trắng được thay thế bằng rượu vang đỏ, bơ thay thế bằng mỡ lợn hoặc dầu ô liu, và khá nhiều lá húng tây được thêm vào, nhưng Bolognese ragù không có húng tây. Ở phiên bản Neapolitan, nó cũng có thể được làm phong phú bằng cách thêm nho khô, hạt thông và involtini với các chất trám khác nhau. Sữa và kem không được sử dụng, và một lượng tương đối nhiều nước xốt cà chua được ưu tiên hơn, trái ngược với việc Bolognese sử dụng một lượng tối thiểu. Mùa cà chua ở miền nam Napoli dài hơn nhiều so với ở miền bắc Bologna. Giống như Bolognese, Neapolitan ragù cũng có khá nhiều biến thể, trong đó nổi tiếng nhất là ragù guardaporta (doorman's ragù).
Neapolitan ragù có nhiều điểm tương đồng và là tổ tiên của "Sunday gravy" trong ẩm thực Ý-Hoa Kỳ, sự khác biệt chính là việc bổ sung nhiều loại thịt hơn trong phiên bản của Hoa Kỳ, nổi tiếng nhất là thịt viên (từ món Spaghetti thịt viên), braciole, xúc xích và sườn cốt lết.
== Tham khảo == |
Mễ tuyến (giản thể: 米线; phồn thể: 米線; bính âm: mǐxiàn) là một loại bún có nguồn gốc từ tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Nó được làm từ gạo tẻ thông thường, và thường được bán ở dạng tươi chứ không phải dạng khô.
Việc chế biến mễ tuyến ở Vân Nam là độc quyền, bao gồm một quá trình lên men. Ở nhiều khu vực, có ít nhất hai độ dày riêng biệt của sợi mì, một dạng mỏng hơn (đường kính khoảng 1,5mm) và dạng dày hơn (đường kính khoảng 3,5-4mm).
Mễ tuyến được phục vụ theo nhiều cách khác nhau, trong nước dùng hoặc xào.
Mễ tuyến phổ biến ở tỉnh Vân Nam, nơi nó có thể được tìm thấy ở nhiều đường phố và làng mạc, và đôi khi có ở các thành phố khác của Trung Quốc đại lục. Nhìn chung rất khó kiếm được bên ngoài Trung Quốc đại lục, có lẽ vì phương pháp chuẩn bị mới có thể được coi là cần một khối lượng tiêu thụ tối thiểu nhất định để có thể kinh doanh. Nó tương đối giống với mì được tiêu thụ ở các nước láng giềng Lào (feu) và Việt Nam (phở), với điểm khác biệt chính là nước dùng trộn thường được khách hàng cá nhân hóa theo truyền thống Vân Nam, và nước dùng làm sẵn của cơ sở ít bị pha tạp hơn và được đánh giá cao / đánh giá là yếu tố chính của Việt Nam (và có lẽ ở mức độ thấp hơn là Lào). Các món ăn như nan gyi thohk và baik kut kyee kaik ở các vùng khác nhau của Myanmar là loại mì gạo có kích thước tương tự nhưng khác nhau về hương vị (xem thêm hướng tới hương vị trong ẩm thực Ấn Độ với các thành phần như bột đậu xanh) và phương pháp chuẩn bị (sử dụng nhiều hơn là chiên). Các món ăn ở Thái Lan như pad thai cũng dựa vào mì gạo, mặc dù chúng thường phẳng. Một món mì làm từ nước dùng của người Tây Tạng sử dụng bột mì thay vì mì làm từ bột gạo có tên thukpa, được cho là có nguồn gốc từ miền đông Tây Tạng (tức là gần Vân Nam) được làm và thưởng thức trên khắp Bhutan, đông bắc Ấn Độ, Nepal, Sikkim, Tây Tạng.
== Tham khảo == |
Kem đuôi hổ (tiếng Anh: Tiger tail ice cream) hay còn gọi là hổ hổ hoặc hương hổ, là một loại kem có hương vị cam của Canada với đường xoáy cam thảo đen. Đuôi hổ phổ biến nhất ở các vùng của Canada và khó mà tìm thấy ở những nơi khác. Kem này do Morgan Carr tạo ra, là một loại kem có hương vị đặc biệt. Hương vị kem này được các công ty như Chapman's Ice cream và Kawartha cung cấp. Đuôi hổ vốn được coi là một hương vị kem phục cổ và đã chứng kiến sự trỗi dậy liên quan đến làn sóng hoài niệm trong những năm gần đây.
== Tham khảo == |
Bánh xèo tôm nhảy là một đặc sản nổi tiếng của người dân Bình Định. Bánh xèo tôm nhảy có vị ngon và nét độc đáo riêng. Tôm làm bánh xèo phải chọn kỹ, là thứ tôm đánh bắt đêm hôm từ đầm, phải còn tươi. Bột đúc bánh xèo được hoàn toàn xay bằng tay cho nên đúc bột khá giòn. Nước mắm ăn kèm cũng là một phần không thể thiếu làm món ăn ngon hơn.
Nguyên liệu món ăn gồm bột bánh xèo, bột chiên giòn, tôm, trứng gà ta, dầu ăn, rau xà lách, giá, cải cay, rau thơm và bánh tráng.
Đầu tiên, thái thịt mỏng và rửa sạch rau. Sau đó, hòa tan bột chiên giòn, bột bánh xèo vào một tô lớn và trộn thật đều với vài quả trứng gà. Bắc chảo lên bếp, cho ít dầu ăn, khi dầu sôi cho tôm vào. Múc từng vá bột đổ vào chảo và tráng mỏng đều quanh chảo. Sau đó cho giá vào và đậy nắp. Đợi 2 phút, khi bánh chín giòn, gập đôi bánh và gắp ra dĩa.
Món ăn được dọn bánh ra dĩa và ăn kèm cùng nước mắm, bánh tráng và rau sống.
== Tham khảo == |
Bưởi Phúc Trạch là giống bưởi đặc sản của huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh. Phủ phúc trạch thời Nguyễn nơi được cho là tạo ra thứ bưởi này ngon nhất.Bưởi Phúc Trạch có hình cầu tròn, bề ngang và chiều cao gần bằng nhau, cuống quả không lồi, đế quả hơi lõm, vỏ không trơn không ráp, màu sắc vỏ quả xanh vàng, màu sắc thịt quả màu hồng nhạt hoặc màu trắng trong, khối lượng quả đạt từ 1-1,5 kg, số múi 14-16 múi/quả, tỉ lệ ăn được từ 48,1-54,1, số hạt bình quân trong quả 50-70 hạt/quả, độ BRIX (%) từ 10-12,8%, có mùi thơm nhẹ tự nhiên hơi đặc trưng, có vị ngọt hơi thanh chua, ngọt hậu.
Hiện nay bưởi Phúc Trạch được trồng tập trung chủ yếu ở 4 xã Phúc Trạch, Hương Trạch, Hương Đô, Lộc Yên (đều ở huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh). Có 10 xã phụ cận cũng trồng loại bưởi này. Tuy nhiên, theo các nhà quản lý địa phương, trồng ngon nhất vẫn là một làng tại xã Phúc Trạch. Tổng diện tích trồng bưởi Phúc Trạch tại huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh hiện nay là khoảng 1.500 ha.Trước Cách mạng tháng Tám, loại quả này có đen bán ở Hồng Kông và thep Việt kiều mang sang Paris được người Pháp ưa thích. Năm 1938, bưởi Phúc Trạch đã được thưởng mề đay trong cuộc đấu xảo quả ngon toàn Đông Dương.Năm 2002, Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn công nhận là một trong bảy loại cây ăn quả quý hiếm cấm không được xuất khẩu giống.
Năm 2004, Cục Sở hữu trí tuệ - Bộ Khoa học và Công nghệ Việt Nam đã chính thức cấp giấy chứng nhận đăng ký nhãn hiệu hàng hóa cho sản phẩm bưởi Phúc Trạch.
== Chú thích == |
Mix-in là loại tráng miệng làm từ kem và hương liệu khác như kẹo được trộn lẫn vào nhau. Theo truyền thống, các món tráng miệng mix-in được bày bán trong một tiệm kem và chế biến ngay tại thời điểm đặt hàng. Các ví dụ phổ biến về món tráng miệng này bao gồm Blizzard của Dairy Queen và McFlurry của McDonald's.
Khái niệm pha trộn các hương vị bổ sung tại thời điểm đặt hàng do Steve Herrell tạo ra vào năm 1973. Ông thành lập nên hãng Steve's Ice Cream, gần Boston chính là nơi mà họ đem nghiền loại kẹo Heath Bar hoặc bánh kẹo khác và trộn chúng thành kem. Hệ thống của ông dàn trải khắp ngành công nghiệp từ cửa hàng của mình và biến thành hình mẫu cho nhiều doanh nghiệp kem và món tráng miệng khác.
== Tham khảo == |
Kołacz (phát âm tiếng Ba Lan: [ˈkɔwat͡ʂ]) có nghĩa là bánh, bánh xe hoặc bánh cà phê (phiên âm khác nhau là kolach, kolachky, kolacky, kolachy, từ tiếng Ba Lan: Koło: "Đĩa") là một loại bánh ngọt truyền thống của Ba Lan, ban đầu là một chiếc bánh cưới có từ đầu thế kỷ 13, đã được đưa vào nhà của người Mỹ vào các ngày lễ Giáng sinh và Phục sinh. Bánh ngọt là một loại bột nhẹ và mịn chứa đầy các loại nhân ngọt và mặn như quả mơ, quả mâm xôi, mận, phô mai ngọt, hạt anh túc hoặc thậm chí là hỗn hợp hạt. Các biến thể của bánh ngọt Slavic truyền thống đã tìm thấy ở nhiều món ăn Trung và Đông Âu, ví dụ như bột men leven của Séc gọi là kolache (koláč). Khi bột và hỗn hợp được lăn, nó còn được gọi là makowiec, makownik, poteca, strucla z makiem (hạt anh túc), strucla or Dixowa (strusel strusel), strucla z Migdałami (almonds strusel). Trong tiếng Hungary, nó được gọi là Diós-mákos Beigli hoặc Bejgli. Một số được rắc cuộn với hạt anh túc hoặc đường bột lên trên và có thể được nướng trong chảo tròn hoặc nấu liu riu trong chảo thạch như một khúc gỗ.
Bánh ngọt Ba Lan được làm từ một loại bột đặc biệt kết hợp phô mai kem với bơ và bột mì. Hỗn hợp thành phần này mang lại cho vị sực sực độc đáo tương tự như vỏ bánh. Đối với khẩu phần riêng lẻ, bột được cán mỏng và sau đó cắt thành hình vuông. Một lớp đường mỏng được trải dọc theo đường chéo của hình vuông. Sau đó, hai góc đối diện được xếp chồng lên nhau để tạo ra hình dạng độc đáo của bánh ngọt. Khi được làm trong một mẻ lớn hoặc trong một cuộn, khẩu phần được cắt ra như bánh mì. |
Tráng miệng là một món ăn nhẹ (có thể là bánh kẹo) dùng khi kết thúc một bữa ăn chính. Khẩu phần nhỏ thôi nhưng trình bày đẹp mắt. Món này thường bao gồm các loại thực phẩm ngọt, và có thể là đồ uống như rượu vang tráng miệng hoặc rượu mùi, nhưng có thể bao gồm cà phê, pho mát, hạt quả, hoặc các món ăn khác. Ở một số nơi trên thế giới, chẳng hạn như phần lớn vùng Trung và Tây Phi, và hầu hết các vùng của Trung Quốc, không có truyền thống ăn một món tráng miệng để kết thúc bữa ăn. Từ "tráng miệng" có thể áp dụng cho các loại kẹo bánh, chẳng hạn như bánh ngọt, tart, bánh quy, gelatin, kem lạnh, pie, pudding, custard và soup ngọt. Hoa quả cũng thường được tìm thấy trong các món tráng miệng vì độ ngọt của nó. Một số nền văn hoá đã làm ngọt các loại thực phẩm được ưa thích phổ biến để tạo ra món tráng miệng mới.
Dodge, Abigail J.; và đồng nghiệp (2002). Dessert. Simon & Schuster Source. ISBN 0-7432-2643-7.
Mesnier, Roland (2004). Dessert University. Simon & Schuster. ISBN 0-7432-2317-9. |
Bánh cóng là một món ăn ở tỉnh Sóc Trăng, Việt Nam, là đặc sản của người Khmer Nam bộ. Bánh có độ giòn và cách làm là bỏ bột chiên và tôm lên trong khuôn như bánh tôm Hồ Tây của người Hà Nội.
Bánh có màu hơi sậm chứ không tươi như những nơi khác nhưng lại có mùi thơm và cực kỳ hấp dẫn. Bánh không quá lớn cũng không quá nhỏ, trên mặt bánh, một con tôm nằm khoanh tròn trông rất hấp dẫn. Cắn vào một miếng, bột bánh giòn tan lan toả trong miệng, mùi vị thơm nức, đượm béo của ít mỡ sa,đậu xanh và thịt nữa. Nhưng bánh là hỗn hợp của thịt heo băm nhuyễn trộn với củ sắn và đậu xanh nguyên hột… Mọi thứ hoà quyện nhau tạo nên hương vị đặc trưng cho bánh cóng Sóc Trăng.
Bánh không quá nhiều mỡ như những nơi khác nên bánh hơi khô, độ béo vừa phải, không béo ngậy. Đặc biệt bánh không ăn với cải xanh, mà ăn với bắp cải, rau răm, xà lách, diếp cá. Chính điều này đã tạo nên nét riêng cho bánh cóng Sóc Trăng.
Bánh cóng nổi tiếng nhất ở chợ Đại Tâm, đường 976, thuộc xã Đại Tâm, ấp Đại Chi, huyện Mỹ Xuyên . Nơi đây mới có được loại bánh cóng trứ danh do bàn tay của những người thợ đã có trên 20 năm tay nghề. Giá cả chỉ 2.000 đồng/cái, nhiều khi tiền xe nhiều hơn nhưng người ta vẫn tới chỉ vì muốn thưởng thức bánh cóng ngay trên đường làng.
== Tham khảo == |
Bánh bột lọc là một loại bánh Việt Nam, có xuất xứ từ Huế. Đây là món ăn phổ biến ở Hà Nội, Nam Định, các tỉnh miền Trung từ Nghệ An đến Đà Nẵng và đặc biệt là Huế. Ở Nam Định, người ta làm bánh bột lọc với mộc nhĩ.
Bánh bột lọc thường được hấp hoặc luộc, và gói bằng lá chuối. Nếu gói bằng lá chuối, thì gọi là bánh bột lọc lá. Nếu không có lá chuối gói lại thì gọi là bánh bột lọc trần. Nhân bánh theo truyền thống là một con tôm nướng nguyên vỏ và một lát thịt lợn. Nhưng có một số nơi bây giờ người ta bỏ nhân vào gồm tôm không vỏ, không có mỡ lợn, chỉ có thịt lợn xay, nấm và hành tây. Ngoài bột sắn, tinh bột ngô và bột gạo cũng được thêm vào trong quá trình làm bánh bột lọc.
Bánh bột lọc trần được làm bằng cách cho nước sôi vào bột sắn dây, sau đó trộn và nhào cho đến khi tạo thành một khối bột mịn, mềm và đàn hồi. Sau đó, bột được chia thành các viên nhỏ và dẹt, nhân bánh được đặt ở giữa. Bột được gấp lại trên nhân và các cạnh được chụm vào nhau để dán nhân vào và tạo hình. Sau đó, chúng được hấp hoặc luộc chín trong nước sôi và để ráo. Cuối cùng là rửa lại bằng nước lạnh. Làm bánh bột lọc lá tương tự như làm bánh bột lọc trần. Bột được đặt trong lá chuối đã chần, cho một ít nhân vào giữa, sau đó cho thêm một ít bột lên trên để phủ kín nhân. Sau đó, bánh được gói chặt và buộc lại với nhau bằng những sợi lá chuối nhỏ trước khi hấp. Bất kể phương pháp nào, món bánh bột lọc vẫn có thể được đông lạnh để sử dụng cho sau này. |