text
stringlengths
0
1.48k
Tiểu Thanh giúp Sở Phi bố trí phòng ngủ, Tiểu Bạch liền thu dọn khăn trải giường (床榻被褥), bưng nước đến cho Sở Phi rửa mặt, muốn chăm sóc hắn đi ngủ.
Hốc mắt Tiểu Bạch đỏ hoe, trên gương mặt xinh xắn uyển ước nước mắt như mưa, đau khổ đáng thương, nức nở nói: " Ân cứu mạng của Sở công tử, tiểu nữ chỉ có thể lấy thân báo đáp, mong rằng công tử cho phép nô gia hầu hạ hai bên" .
Sở Phi loạn tay loạn chân, muốn giúp Tiểu Bạch lau đi nước mắt nhưng lại không dám động tay, liền nói: "Không được, cô nương vẫn là một thân thanh bạch, ngày sau sẽ tìm được người tốt mà sống cuộc sống hạnh phúc. Sao có thể đi theo ta vào giang hồ thảo mãng, phiêu bạt tứ phía. "
Tiểu Bạch gặp Sở Phi liên tục chối từ, đành phải nhiều lần bái tạ, khóc thầm rồi trở ra, trở lại Tiểu Thanh phòng ngủ, cùng biểu tỷ ngủ cùng một phòng.
Tiểu Thanh khẽ cười nói: "Nghĩ không ra lừng lẫy nổi danh đạo thánh Bạch Ngọc Đường, dịch dung đóng vai làm tiểu nữ nhi tư thái nhưng cũng rất ra dáng, kém chút để Sở Phi kia ý loạn tình mê", tiếp lấy nàng học theo ngữ điệu của Tiểu Bạch: " Ân cứu mạng, tiểu nữ không thể báo đáp, đành phải lấy thân báo đáp, ha ha ha".
Tiểu Bạch tức giận nói: "Được lắm, thì ra Tiểu Thanh ngươi ở bên nghe lén".
Tiểu Thanh cười nói: "Ta cũng muốn biết, nếu như hắn thật sự bị ngươi dụ hoặc, muốn thân thể của ngươi, ngươi phía dưới là dương căn chi vật, chắc sẽ làm kinh sợ hắn".
Tiểu Bạch cũng cười nói: "Trêu đùa hắn một chút cũng tốt, đêm nay ta ở trong Triệu phủ kia, vốn là muốn từ trong miệng Triệu viên ngoại moi ra chỗ cất bảo ngọc, không ngờ là bị hắn xông vào, làm hư chuyện tốt của ta. Nhưng niệm tình hắn là ngưỡng mộ cái danh đạo thánh này mà đến, cũng không phải là có chủ tâm, trước tạm bỏ qua cho hắn. Cái hành vi mạnh mẽ giết người này của hắn, bôi nhọ chúng ta sạch sẽ diệu thủ nghề, ta còn không muốn thu hắn làm đồ đệ."
Tiểu Thanh nói: "Bạch huynh, kế tiếp chúng ta phải đem tên Sở Phi làm thế nào?"
Tiểu Bạch nói: "Người này khinh công nội lực cũng không yếu, ta đang muốn từ Vô Hoa Cung trộm lấy Dịch Hình Quyết, có thể dẫn hắn làm người trợ giúp cho chúng ta" .
Tiểu Thanh nói: "Chúng ta tu tập Dịch Hình Quyết nửa bộ đầu, đã có thể dùng nội lực biến hóa thanh âm dung mạo, Bạch huynh bằng vào thuật này liền có thể tùy tiện tiếp cận mục tiêu, trộm được bảo vật. Vì cái gì còn phải mạo hiểm đi lấy trộm toàn bộ bản bí tịch?"
Tiểu Bạch nói: "Tiểu Thanh ngươi đối với trộm cắp thuật am hiểu không sâu, không biết tầm quan trọng của việc hoàn mỹ ngụy trang, nếu muốn từ trong tay một người thông minh nhạy bén trộm lấy đồ vật, muốn từ trong miệng hắn biết được chỗ để bảo tàng, thì không thể để hắn có chút lòng nghi ngờ. Nếu không một khi ở trước mặt hắn lộ ra sơ hở, liền có thể bị phản bên trong cái bẫy của hắn."
Tiểu Bạch vuốt ve thân thể của mình nói: "Sơ hở của chúng ta bây giờ chính là không cách nào biến hóa hình thể dáng người, hôm nay nếu như Triệu viên ngoại nóng vội muốn lột sạch y phục của ta, vậy khả năng nếu ta không kịp moi ra (tin tức từ) hắn thì sớm lộ tẩy. Mặc dù loại tình huống này ta có thể sử dụng khinh công đào thoát, nhưng tên tuổi đạo thánh coi như đập bỏ. Về sau nếu là gặp được người có võ công cao cường, cái sơ hở này sẽ là nhược điểm trí mạng. "
Tiểu Thanh nói: "Ta nghe nói tu tập Dịch Hình Quyết nửa bộ sau thì có thể dùng nội lực biến hóa hình thể, người tu luyện tinh thâm thậm chí có thể chuyển thân thể hoán đổi âm dương, chỉ là nếu như duy trì loại biến đổi này thì cần phải tiếp tục tiêu hao nội lực tương đương."
Tiểu Thanh đối tiểu Bạch nói: "Ta hiện tại bảo trì trạng thái dịch dung cũng đã tiêu hao không ít công lực, ở buổi tối còn cần đình chỉ thi quyết để điều tức hồi phục. Không giống Bạch huynh ngươi nội lực thâm hậu, có thể một mực vận quyết duy trì."
Nói xong tiểu Thanh nhắm mắt điều tức, dung mạo từ một cái thanh lệ nữ lang chậm rãi hóa thành thiếu niên nam tử bộ dáng, ngược lại cũng có chút tuấn mỹ.
Tiểu Bạch nói: "Chúng ta không phải còn có Hồi Xuân Đan trộm được từ Sơn Hà Dược Phố sao? Dùng nó để nhanh chóng khôi phục nội lực là hữu hiệu nhất "
Tiểu Thanh nói: "Còn thừa cũng không nhiều a, muốn dùng tiết kiệm một chút. Tiểu Bạch cô nương, hiện tại không vừa vặn hai chúng ta một nam một nữ làm một cái hoan độ đêm xuân sao?"
Tiểu Bạch xì mắng: "Nghĩ hay lắm, chờ lấy được dịch hình quyết, ta cũng phải trước hết để cho ngươi trải nghiệm một chút nữ nhân khoái hoạt."
Sáng sớm ngày thứ hai, tiểu Bạch vẫn đi vào trong phòng Sở Phi chăm sóc hắn rời giường rửa mặt, Sở Phi một lần nữa từ chối nói muốn tự mình xử lý, (cả hai người) nghe được trong sảnh đường (kêu lên) một tiếng kinh ngạc thanh âm của tiểu Thanh, hai người (liền) chạy tới kiểm tra.
Tiểu Thanh đang đứng ở trong sảnh, trên bàn nhìn xem một bộ bái thiếp.
Ba người vây quanh nhìn, chỉ thấy thiếp bên trên viết đến: "Các hạ giành trộm ngọc trước, ý muốn khiêu khích ư? Vậy bây giờ hai ta cùng tỷ thí, xem ai ở trong vòng mười ngày lấy được Vô Hoa Cung bí tịch Dịch Hình Quyết trước, các hạ có dám ứng chiến? Bạch Ngọc Đường lưu (để lại)."
Sở Phi nói: "Tối hôm qua khi trở về ta đặc biệt lưu ý tới, cũng chưa phát hiện ra có người theo dõi. Thật không ngờ là Đạo Thánh thân hình càng bí ẩn như vậy, còn có thể thần không biết quỷ không hay đến đưa thiếp tới trên bàn. Từ điểm đó ta đã thua hắn một bậc. "
Tiểu Thanh nói: "Xem ra Sở huynh đã cảm giác bản thân không phải đối thủ của Đạo Thánh?"
Sở Phi nói: "Tới chiến liền chiến, nam nhi thì sợ gì. Không thể để cho Đạo Thánh xem thường ta. "
Tiểu Thanh hỏi: "Sở huynh có biết kỹ càng về Vô Hoa Cung?"
Sở Phi nói: "Ta chỉ biết là Vô Hoa Cung bên trong đều là mỹ mạo nữ tử "
Tiểu Thanh nói: "Bên trong Vô Hoa Cung mặc dù không làm vườn, nhưng trong đó phần lớn là nữ tử xinh đẹp như hoa. Nghe nói Minh Nguyệt cung chủ càng là xinh đẹp tuyệt trần, sắc đẹp của nàng cùng Lâm Tiên Nhi, đầu bảng Bách Hoa lâu ở kinh thành so sánh cũng không kém bao nhiêu. Các nữ đệ tử của nàng cũng đều có dung mạo hơn người, rất nhiều giang hồ hảo hán si tâm vì mỹ mạo của các nàng , cam nguyện bái nhập Vô Hoa Cung làm ngoại môn đệ tử để nghe phân công từ các nàng. Cho nên người của Vô Hoa Cung mặc dù không nhiều, nhưng thế lực lại không nhỏ. Không ai thấy qua Minh Nguyệt cung chủ xuất thủ, một là tất cả mọi người không muốn khi dễ một đám nữ tử, hai là hộ hoa sứ giả của các nàng thật là rất khó chơi."
Tiểu Thanh lại nói: "Lại nói quyển bí tịch Dịch Hình Quyết kia, nghe nói Minh Nguyệt cung chủ chính là có được thanh xuân mãi mãi bằng thuật này, thấu thể sinh mị (trong suốt quyến rũ), vô luận là người nam nhân nào thấy được nàng đều không thể ra tay độc ác, đau đớn."
Sở Phi nói: "Bất kể như thế nào, cho dù là đầm rồng hang hổ ta nghĩ cũng nên thử một lần. "
Tiểu Thanh cùng tiểu Bạch nói: "Đã như vậy, chúng ta cũng đồng ý giúp đỡ chuẩn bị, giúp công tử một tay" .
Dứt lời hai người ngầm liếc nhau, khóe miệng cười một tiếng.
Đêm, tinh hà mênh mông, trăng sáng treo cao.
Vô Hoa Sơn trên Vô Hoa Cung, lâu ảnh lung linh, như có tiên nữ đốt đèn ghé qua. Bên dưới Vô Hoa Sơn là Vô Quả Miếu, đèn đuốc sáng trưng, lại có rất nhiều hảo hán tụ lại ồn ào.
Sở Phi hiếu kỳ, đến gần Vô Quả Miếu kia, xâm nhập vào giữa đám người quan sát, chỉ thấy bốn vách tường châm bó đuốc chiếu sáng bên trong miếu như ban ngày. Ở giữa đất trống bày biện ra năm cái lôi đài, bảy tám vị hảo hán đang ở trên lôi đài đấu đá. Đối diện lại là năm vị tuyệt sắc mỹ nữ phong tình khác nhau ngồi trên ghế quan sát, đang hò hét cổ vũ cho các hảo hán trong võ đài.
Một cái tráng kiện đại hán đối Sở Phi quát: "Tiểu tử, muốn lên đánh lôi đài thì ra phía sau xếp hàng đi" .
Sở Phi hỏi: "Đánh lôi đài? Vì chuyện gì?"
Một cái gầy gò(1) hán tử bên cạnh nói: "Xem ra các hạ còn không biết quy củ của nơi này, cái lôi đài này là Vô Hoa Cung thiết hạ (bố trí), mỗi đêm sẽ phái ra năm tiên nữ đệ tử, làm tặng thưởng cho việc tranh tài. Trước tiên phải giao một trăm lạng bạc ròng, mới có được tư cách lên đài. Chỉ cần ngươi trên đài đứng đến sau nhất (đứng thứ nhất), liền có thể mang một vị tiên nữ trong đó về trong phủ một đêm cùng chung đêm xuân, hắc hắc "
Tráng kiện đại hán nói: "Cũng không nhất định là một trăm lượng, có một lần Vô Hoa Cung lại phái ra đại đệ tử mỹ nhân tuyệt thế Tâm Lan, đêm đó bảng giá của tư cách để lên lôi đài là một ngàn lượng! Ngay cả như vậy, mọi người vẫn trên đài đấu đầu rơi máu chảy" .
Gầy gò hán tử lại nói: "Có thể ở trong lôi đài thủ thắng thì nói rõ võ nghệ chắc chắc siêu quần, tất cả mọi người đều đem chuyện có thể ngủ cùng nữ đệ tử Vô Hoa Cung coi là một loại vinh quang, ngươi nhìn trên đài vị công tử nhà họ Lý kia, đã liên tục một tuần đoạt được tặng thưởng, thân thể chịu nổi sao "
Mỹ lệ thiếu nữ ngồi trên ghế đối diện đối giữa sân hô: "Lý công tử đánh thật hay, đêm nay Phỉ Nhi chính là của ngươi người rồi", dứt lời vừa ngượng ngùng quay mặt đi.
Trên đài Lý công tử tim đập thình thịch, hào khí càng hơn, đứng trên đài hô lớn: "Còn có ai!"
Sở Phi tính toán một chút, trong miếu này nói ít thì cũng khoảng trăm người, vậy thì doanh thu một đêm của Vô Hoa Cung liền được hơn vạn hai, nói: "Vậy trong này mà bán thân thì lợi nhuận muốn vượt qua Bách Hoa lâu ở kinh thành mấy lần a" .
Hai cái hán tử kia nghe vậy thì giận tím mặt, gầy gò hán tử nói: "Vô Hoa Cung đệ tử người ta rõ ràng là lâm phàm tiên nữ, là nhục (thịt) bố thí Bồ Tát, ngươi sao dám đem phong trần nữ tử tới đánh đồng?"
Kia tráng kiện đại hán thấy có người dám can đảm vũ nhục tiên tử trong lòng mình, trực tiếp huy quyền đánh tới Sở Phi.
Sở Phi không muốn gặp rắc rối, lách mình chạy đi, chỉ lưu hai cái hán tử kia vẫn không ngừng chửi rủa.
Đi tới bên dưới tường viện Vô Hoa Cung, Sở Phi cởi trường sam, bên trong lộ ra dạ hành y, lấy ra khăn lụa che mặt, lặng lẽ vượt qua tường, bắt đầu hồi tưởng lại địa đồ mà tiểu Thanh cùng tiểu Bạch vẽ vì hắn.
Buổi sáng hôm trước, tiểu Bạch cùng tiểu Thanh ra vẻ son phấn tiểu thương, mang theo từ Vạn Hương Trai ở kinh thành mua được son phấn bột nước mới nhất, rồi liên hệ với người của Vô Hoa Cung. Hai người được đưa vào trong cung, trên đường đi chú ý ghi nhớ. Sau khi trở về vẽ ra địa đồ, khố phòng, hành cung, tẩm cung, lâm viên, ao nước, đường cầu, vị trí đều từng cái vẽ lại.
Sở Phi nói: "Khố phòng là chỗ ít người, ta có thể từ nơi này chui vào. Đi xuyên qua lâm viên, vòng qua hành cung, lặng lẽ đánh ngất xỉu thủ vệ tẩm cung, lẻn vào trong điều tra, bí tịch kia có lẽ giấu ở trong phòng ngủ của Minh Nguyệt cung chủ, chỉ cần trước khi người tới đổi cương vị (đổi ca) rút lui là được. "
Tiểu Thanh nói: "Phải biết trước Minh Nguyệt cung chủ ở chỗ nào, mới thuận tiện tránh đi hành động của nàng , đến lúc đó Sở huynh nếu có thể bắt lấy một cái lạc đàn Vô Hoa Cung đệ tử, có thể ép hỏi ra hành động, thói quen của Minh Nguyệt cung chủ là tốt nhất. "
Tiểu Bạch nhắc nhở: “Người bên trong Vô Hoa Cung rất xảo trá, công tử cần phải cẩn thận phân biệt, cô gái càng xinh đẹp, thì càng sẽ gạt người" .