text
stringlengths
0
1.48k
Mỹ nhân tuyệt sắc mà Minh Nguyệt Cung chủ gối lên nằm đứng dậy, chậm rãi cởi sạch quần áo, đem trần trụi thân thể bại lộ ở trước mặt Sở Phi.
Đùi ngọc thon dài, bờ mông đĩnh kiều, eo thon tinh tế, hai vú tròn trịa, trơn bóng như son, trắng nõn như tuyết, thật một bộ tuyệt diệu nữ thể, giữa hai chân đó tự nhiên là làm người say mê um tùm khe rãnh.
Tâm Lan vũ cười quyến rũ nói: "Công tử nhưng nhìn thiệt kĩ nhe" .
Sở Phi đem vưu vật trước mặt nhìn rõ ràng, không khỏi miệng đắng lưỡi khô, nhưng chỉ cảm giác Tâm Lan da thịt một cơn chấn động, bắt đầu biến hóa vi diệu.
Tâm Lan cao thẳng thỏ ngọc dần dần biến mất, tứ chi trở nên thô kệch, nguyên bản dưới bụng của bằng phẳng lại chậm rãi mọc ra một cây thô to đen nhánh long căn, Sở Phi lại nhìn mặt nàng đi, nữ tử mỹ mạo đã không còn tồn tại, ngược lại là một bộ âm tàn nam tử khuôn mặt.
Ở trước mắt Sở Phi, Tâm Lan lại từ tuyệt sắc nữ tử, biến đổi thành trần trụi cường tráng nam tử thân thể.
Càng làm cho Sở Phi khiếp sợ là, nam tử này hắn từng thấy qua chân dung ở trên bảng danh sách treo thưởng, năm đó đang là giết người cướp của giang dương đại đạo Lâm Lan.
Tâm Lan nhìn ra trong mắt Sở Phi chấn kinh chi sắc, mỉm cười, bắt đầu mặc niệm tâm quyết.
Thỏ ngọc lại từ trên lồng ngực của nam tử bằng phẳng mọc ra, tứ chi thân thể trở nên tinh tế trắng nõn, hạ thể "súc dương nhập phúc" dần dần biến thành nữ tử âm hộ bộ dáng, nhìn lại dung mạo, dung nhan tuyệt mỹ của Tâm Lan lại một lần xuất hiện ở trước mặt Sở Phi.
Tâm Lan chậm rãi mặc váy áo vào, cử chỉ ôn nhu, phảng phất như vừa rồi thân thể biến hóa chưa từng xảy ra.
Minh Nguyệt cười nói: "Công pháp Dịch Hình Quyết của Vô Hoa Cung chúng ta, Bạch công tử nghĩ như thế nào?"
Sở Phi vẫn ở trong kinh ngạc, nói: "Thần hồ kỳ kỹ, Minh Nguyệt cung chủ có thể sáng tạo ra thuật này, đương nhiên là võ công kỳ tài "
Minh Nguyệt nói: "Không nói gạt ngươi, này thuật cũng không phải là ta sáng tạo, mà là một phen kỳ ngộ đoạt được "
Sở Phi nói: "Ồ? Là như thế nào kỳ ngộ "
Minh Nguyệt nói: "Nhiều năm trước, ta bị cừu gia truy sát, may mắn đào thoát, được một nữ tử tựa thiên tiên cứu. Nữ tử kia muốn dùng một bộ công pháp nàng tự sáng tạo, đến trao đổi với sở hội của ta là Thải m Bổ Dương chi thuật. "
Sở Phi nghe được nghi hoặc, Minh Nguyệt cung chủ làm sao lại làm nam tử mới dùng Thải m Bổ Dương chi thuật, nữ tử kia cầu được này thuật thì có ích lợi gì.
Lại nghe Minh Nguyệt nói: "Ta lúc ấy nghi hoặc vì sao nàng lại muốn học thuật này, nàng kể với ta nguyên do: Nguyên lai nàng vốn là một tăng nhân trong Thiếu Lâm tự, từ nhỏ ở trong chùa miếu lớn lên, lúc đang quét dọn Tàng Kinh Các thì vô ý phát hiện một bản bí tịch võ công tên là Dịch Cân Kinh. Hắn vụng trộm tự học nhưng không được pháp, nguyên bản tu tập Dịch Cân Kinh là cải biến thân thể gân mạch tăng cường công lực, nhưng sau khi hắn tu tập lung tung thì không thể tăng trưởng công lực, ngược lại phát hiện cải biến bên ngoài da thịt quyết khiếu"
"Hắn bởi vì vậy nên tự sáng tạo võ công có thể biến hóa thân thể hình thể, tên là Dịch Hình Kinh, về sau theo hắn hoàn tục thì đổi lại gọi là Dịch Hình Quyết. Mới ban đầu hắn dựa vào trình độ của mình để lừa gạt tiền tài trong giang hồ, về sau phát hiện nếu đem bản thân mình biến thành tuyệt sắc mỹ nhân, liền sẽ có rất nhiều nam tử tranh nhau chen lấn đem vàng bạc bảo vật chắp tay dâng lên, không chỉ có không có hiểm nguy bị bắt khi lừa tiền, còn có thể hưởng thụ chúng tinh phủng nguyệt(2) khoái cảm. "
"Nhưng Dịch Hình Quyết mà hắn sáng lập ra có cái khuyết điểm chính là duy trì biến hóa cần tiêu hao nội lực cực lớn, hắn lại không muốn tốn thời gian đi tăng cường công lực, nên liền muốn phải học được hái dương bổ âm chi thuật, từ những nam tử theo đuổi hắn kia hấp thụ nội lực trên thân họ. "
"Ta liền đem Thải m Bổ Dương chi thuật trao đổi với hắn, mà hắn đúng là thiên tài luyện lệch ra võ công, nghịch luyện Thải m Bổ Dương chi thuật không có mấy ngày, thì liền sáng tạo ra một bộ Thái Dương Bổ m chi thuật, cũng thuận tiện truyền lại cho ta, trước khi chia tay hắn hướng ta khuyên bảo, khiến ta thay tên đổi họ quy ẩn tha hương, đừng lại gây họa cho nữ tử để rồi gây chuyện. "
"Nhưng ta không cam lòng biến mất, liền sáng lập ra Vô Hoa Cung này, lại thu nhận giúp đỡ đạo phỉ trọng phạm bị treo thưởng truy nã trong chốn võ lâm, để bọn hắn thay hình đổi dạng biến thành nữ tử chi thân, đi gieo họa mấy người nam tử phóng đãng, Bạch công tử ngươi nói thủ đoạn này của ta có thú vị không?"
Sở Phi cười nói: "Minh Nguyệt cung chủ hảo thủ đoạn, cái này thiệt là cực kỳ thú vị "
Minh Nguyệt nói: "Nói nhiều như vậy, Bạch công tử đã lựa chọn được biện pháp nào tốt nhất chưa? Nhìn dung mạo tuấn mỹ của công tử, nếu như hóa thân thành nữ tử càng sẽ là quốc sắc thiên hương, ngươi liền không cần phải vì trốn tránh truy nã mà phải trốn đông trốn tây, càng không cần lại hao tổn tâm cơ trộm lấy bảo vật. Đến lúc đó ngươi cho dù là muốn tâm can của nam nhân, cũng sẽ có nam tử si tình tự móc ra cho ngươi. Chỉ cần ngươi đáp ứng làm nữ đồ đệ của ta, chuyện ngươi bắt đi cơ thiếp của ta lúc trước liền không truy cứu nữa. "
Sở Phi nói: "Nhưng ta còn muốn thử một lần loại biện pháp thứ tư "
Minh Nguyệt nói: "Ồ? Là biện pháp gì "
Sở Phi nói: "Ta muốn cùng Minh Nguyệt cung chủ đấu võ công một trận, nếu như Minh Nguyệt cung chủ thắng ta, ta tự nhiên sẽ hoàn toàn nghe ngươi "
Minh Nguyệt cười nói: "Bạch công tử giờ phút này đã bị ta điểm trúng huyệt đạo, ta nghĩ tới Đạo Thánh chi danh mới không giết ngươi, ngươi có tư cách gì cùng ta ra điều kiện?"
Sở Phi xoa ngực, đứng dậy, một khối ngọc bích từ trong váy trượt xuống, đúng là miếng ngọc mà hắn trộm ra từ trong Triệu phủ, vừa rồi lại bị Tinh Nhi kia vốn là muốn đâm vào huyệt đạo ở ngực của Sở Phi nên chỉ tay điểm vào, hiện tại bể ra rơi xuống đất.
Kình khí khuấy động, trong sảnh đèn đuốc đung đưa trái phải; quyền chân tương giao, vạt áo lụa của hai người bay phấp phới.
Sở Phi cùng Minh Nguyệt cung chủ giao thủ với nhau, năm mươi chiêu đầu Sở Phi còn có thể gặp chiêu phá chiêu, đấu với Minh Nguyệt đến lực lượng ngang nhau. Nhưng năm mươi chiêu sau, Sở Phi phát giác lực đạo Minh Nguyệt cung chủ càng lúc càng lớn,khiến cho mình trở nên càng ngày càng khó mà chống đỡ, thân thể của nàng tứ chi cũng bành trướng, cơ hồ muốn làm nổ tung váy áo.
Một trăm chiêu về tiếp theo, Sở Phi phát hiện ra rằng giao thủ với hắn ban đầu vốn phải là một thiếu nữ trẻ tuổi, bây giờ lại đã biến thành một nam tử trung niên thân thể tráng kiện nhưng tướng mạo thì hèn mọn, trên thân bao lấy váy của Minh Nguyệt cung chủ giống như váy của thằng hề, mười phần buồn cười.
Sở Phi nhìn thấy vậy thì muốn cười, nhưng rất nhanh không cười nổi, bởi vì hắn phát hiện cùng với việc tiêu hao nội lực khi đánh nhau, bản thân hắn xuất thủ trở nên càng chậm, nhưng mà nam tử đối diện vẫn như cũ xuất thủ rất nhanh, nhanh tới mức bản thân đã ngăn không được ngón tay của hắn điểm tới.
Sở Phi bị điểm ngã trên mặt đất, lần này lại không có may mắn được ngọc bích đón đỡ thay. Hắn rốt cục cũng nhớ lại, nam tử trước mắt chính là đứng đầu bảng danh sách treo thưởng, hái hoa dâm tặc mất tích nhiều năm, Điền Bất Quang.
"Đồng thời vừa vận chuyển duy trì Dịch Hình Quyết, vừa dùng thân nữ nhi thi triển quyền cước, quả nhiên vẫn là hao tổn nội lực quá nhiều", Minh Nguyệt thở phì phò, đối Sở Phi nói: "Đạo Thánh quả nhiên danh bất hư truyền, làm cho ta phải toàn lực thi triển mới có thể đánh bại ngươi" .
Tiếp lấy hắn nói với Tâm Lan: "Lấy một chút Hồi Xuân Đan cho ta "
Tâm Lan khom người trả lời: "Hồi cung chủ, Hồi Xuân Đan còn dư lại không nhiều, hiện đang làm tặng thưởng cho các tỷ muội, vậy để thuộc hạ đi lấy liền."
Minh Nguyệt giơ tay lên nói: "Không cần, ta suýt nữa quên mất, nơi này không phải đang có một khối vật liệu bổ sung nội lực tuyệt hảo sao a, ha ha", nói xong hắn điều tức sơ, rồi một bên cởi váy áo trên thân xuống, một bên đi tới Sở Phi.
Sở Phi nằm trên mặt đất, nhìn hán tử trước mắt khôi phục khuôn mặt thiếu nữ đáng yêu của Minh Nguyệt, nhưng lại có một bộ thân thể tráng kiện trần trụi, hạ thể có một cây dương cụ to lớn đứng ngạo nghễ, nhìn qua mười phần quỷ dị. Hắn cũng tự biết là không còn cách nào bỏ chạy, liền cười nói: "Rõ ràng là dâm tặc không thấy được ánh sáng (không trông thấy được ánh sáng, không ngóc đầu lên được), nhưng lại muốn làm ra vẻ bộ dáng của thiếu nữ rồi còn tự xưng Minh Nguyệt, thật sự là buồn cười. Ngươi nếu vẫn còn hảo hán, liền cho ta ra đi thống khoái!"
Minh Nguyệt nhìn trang phục cùng dung mạo nữ tử thanh tú của Sở Phi, giọng dịu dàng cười nói: "Bạch công tử giờ phút này cũng đẹp lắm đó, ta sao nhẫn tâm giết ngươi, hiện tại chỉ muốn cùng công tử cộng tác cá nước thân mật (ngư thủy chi hoan) "
Chỉ thấy Minh Nguyệt lẩm nhẩm tâm quyết, hạ thể long căn dần dần rút vào trong cơ thể, biến hóa thành bộ dáng phấn nộn âm huyệt của nữ tử, sau đó ngồi chồm hổm ở trên thân Sở Phi, đưa tay hướng xuống dưới váy Sở Phi sờ soạng.
Sở Phi mắt thấy bị làm nhục, mặt mũi đỏ bừng nhưng lại không thể động đậy giãy dụa , mặc cho Minh Nguyệt nắm chặt dương căn, không biết dùng cái thủ pháp gì, làm dương vật không tự chủ được cố gắng ngang nhiên đứng lên.
Minh Nguyệt cười nói: "Bạch công tử sắc mặt màu hồng đào, phảng phất như bông hoa kiều diễm, ta càng ngày càng thích" .
Sở Phi đã mất hứng chế giễu ngược lại, giờ chỉ cảm thấy dương vật của bản thân bị nhét vào một chỗ chặt chẽ ôn nhuận, tư vị (cảm thụ)z vô cùng tiêu hồn, sau đó âm đạo kia dường như có hấp lực, nội lực của mình đang từ chỗ hai người mị hợp liên tục tiết ra không ngừng.
Sở Phi hoảng sợ nhìn về phía Minh Nguyệt, chỉ thấy da thịt của hắn phảng phất lộ ra quang trạch (ánh sáng lộng lẫy), đang chậm rãi ba động, dần dần trở nên tinh tế tỉ mỉ như tuyết trắng, nguyên bản tráng kiện thân thể trở nên yểu điệu, trước ngực hở ra, eo thon tinh tế, ngay cả giọng nam trầm thấp thở dốc cũng thay đổi làm nữ tử cao vút uyển chuyển rên rỉ.
Nguyên bản trong điện có một thiếu nữ có khuôn mặt nam tử, hình tượng quỷ dị đang cưỡng hiếp một nữ tử thanh tú biến mất, biến thành cảnh tượng quái dị khác là một thiếu nữ trẻ tuổi dạng chân ở trên thân một cô gái khác túng dục cuồng hoan.
Cuối cùng Sở Phi chịu đựng không nổi, hạ thân truyền đến khoái cảm to lớn, gầm nhẹ một tiếng, ở trong cơ thể của Minh Nguyệt bắn ra.
Thân thể mềm mại của Minh Nguyệt run rẩy, sắc mặt ửng hồng, môi đỏ khẽ nhếch, phát ra một tiếng động tình dâm khiếu, sau đó hai mắt nhắm lại, cẩn thận cảm nhận dư vị cao trào.
Minh Nguyệt liếm môi, đối Sở Phi cười nói: "Không nghĩ tới nội lực Bạch công tử lại chất phác thuần hậu như vậy, khiến bản cung phi thường thoải mái. Mong rằng công tử sẽ tiếp tục giữ vững tinh thần, chúng ta mai nở lần hai nha?"
Nói xong Minh Nguyệt tiếp tục vận thầm Thái Dương Bổ m chi thuật, để dương căn của Sở Phi cắm ở trong cơ thể nàng lần nữa cố gắng đứng lên.
Nội lực còn thừa của Sở Phi sau khi đánh nhau đã bị Minh Nguyệt hút đi hơn phân nửa, hiện tại sắc mặt trắng bệch, trong lòng âm thầm kêu khổ.
Chỉ nghe hành cung ngoại truyện đến một tiếng kêu to thanh âm: "Không xong, tặc nhân xông vô tẩm cung rồi "