text
stringlengths 0
1.48k
|
---|
Tiểu Bạch nói: "Hai loại thuyết pháp đều đúng, hắn xuất thân y dược thế gia, khi còn bé bệnh nặng thân thể dị dạng, thấp như hài đồng. Nhưng hắn càng muốn nghịch thiên cải mệnh, nghiên cứu tăng cao chi thuật, tốn sức tâm lực cùng các loại hiếm lạ dược liệu, rốt cục luyện chế ra một loại đan dược, tên là Tẩy Tủy đan. Nghe nói người phục dùng sau như thoát thai hoán cốt, có thể sử dụng nội lực biến hóa xương cốt kinh mạch, vị lang trung này ngay tại lúc cần xuất ngoại gặp người khác, liền thầm vận nội lực tăng cao biến lớn thân thể của mình, để người khác nhìn thấy cao lớn uy mãnh, nhưng bởi vì duy trì tiêu hao nội lực, liền không dễ dàng lộ diện bên ngoài " |
Tiểu Thanh vui vẻ nói: "Vậy thì tốt, chúng ta liền có thể định ra kế sách, từ Sơn Hà Dược Phố ăn cắp Tẩy Tủy đan" . |
Sở Phi ngủ mê một ngày, ngày thứ hai ban đêm tỉnh lại, thấy lưỡng nữ ngay tại trước giường kiểm tra xem xét. |
Tiểu Bạch nói: "Sở công tử cảm giác tình trạng cơ thể như thế nào?" |
Sở Phi nói: "Cực khổ hai vị cô nương hao tâm tổn trí, ta nội lực mất đi hơn phân nửa, nhưng căn cơ vẫn còn, chỉ cần vận tức điều dưỡng nửa tháng, liền có thể khôi phục" . |
Nói xong hắn xem xét bản thân, phát hiện vốn là từ mặc váy dài màu trắng ngụy trang ở Vô Hoa Cung, đã thay đổi thành áo ngủ nam tử. |
Tiểu Thanh nhìn hắn nghi hoặc, cười nói: "Là Tiểu bạch giúp ngươi đổi quần áo. Ngươi không biết lúc ta vừa đem ngươi từ bên trong Vô Hoa Cung cứu về, tóc dài rối tung váy áo lộn xộn, tựa như là nữ tử bị dâm tặc khinh bạc qua" . |
Sở Phi nghĩ là mình bị Tiểu Bạch nhìn hết thân thể, sắc mặt đỏ lên, nhưng vẫn nói với Tiểu Bạch: "Đa tạ Tiểu Bạch cô nương" . |
Tiểu Bạch cười nói: "Đừng nghe Tiểu Thanh nàng khuếch đại suy đoán, tối hôm qua là thấy phía dưới thân công tử là một mảnh hỗn độn, Tiểu Thanh liền cùng ta phục thị công tử tắm rửa thay quần áo" . |
Sở Phi nghĩ ra thân thể của mình là bị lưỡng nữ nhìn hết mò ánh sáng (nhìn sạch sành sanh), sắc mặt càng đỏ, kém chút lại ngất đi. |
Lưỡng nữ trêu chọc một trận, Tiểu Thanh hỏi thăm Sở Phi dự định kế tiếp. |
Sở Phi nói: "Cũng không biết Đạo Thánh lúc ấy có thể đem bí tịch thành công trộm đi hay không, ta thất thủ bị cung chủ Minh Nguyệt bắt, chính là vì thua tỷ thí. Chờ ta khôi phục nội lực, liền nghĩ biện pháp vạch trần chân tướng Vô Hoa Cung, một là võ lâm trừ hại, hai cũng vì báo mối thù nhục nhã cho chính mình" . |
Tiểu Bạch nói: "Công tử vẫn là trước tiên nên điều dưỡng thân thể, rồi tính kế sau, chúng ta đi chọn mua chút dược phẩm bổ dưỡng, trợ giúp công tử khôi phục" . |
Sau đó mười mấy ngày, Sở Phi ở trong phòng vận công điều tức, ngẫu nhiên xuất ngoại tìm hiểu tin tức Vô Hoa Cung cùng Đạo Thánh, Tiểu Bạch đúng hạn đưa đi chén thuốc, sau đó trở lại trong phòng Tiểu Thanh, hai người cùng một chỗ tu tập Dịch Hình Quyết. |
Ngày hôm đó Sở Phi giữa trưa đi ra ngoài, chạng vạng tối mới trở về, đầu đội mũ rộng vành, sắc mặt nặng nề. |
Tiểu Bạch nghênh đón nói: "Công tử gặp phải phiền toái? Tùy thân bội kiếm cũng không thấy " |
Sở Phi nói: "Quả thật có chút phiền phức, chỉ sợ báo thù Vô Hoa Cung còn phải bàn bạc kỹ hơn " |
Tiểu Bạch nói: "Công tử đi Vô Hoa Cung?" |
Sở Phi nói: "Không phải, một mình ta thì không cách nào đơn đấu Vô Hoa Cung. Nhưng nếu để giang hồ hảo hán biết được Minh Nguyệt cung chủ chính là dâm tặc Điền Bất Quang, trong cung đó càng chứa chấp đông đảo trọng phạm truy nã, Vô Hoa Cung tự nhiên sẽ bị hợp nhau tấn công." |
Tiểu Bạch nói: "Nhưng nếu để các giang hồ hảo hán tin tưởng việc này, thì rất khó khăn" . |
Sở Phi nói: "Cho nên ta hôm nay đi ra ngoài, đi tìm một người, hắn nói ra, giang hồ hảo hán không ai mà không tin phục. Các ngươi có biết ta muốn tìm chính là ai?" |
Tiểu Thanh nói: "Tụ Nghĩa Trang trang chủ Thiết Tung Dương, không chỉ có võ công cao cường, mà lại nhiệt tình vì lợi ích chung, mấy năm trước chính là Thiết trang chủ dẫn đầu giang hồ hảo hán vây quét dâm tặc Điền Bất Quang. Bởi vì tự trì công chính (công bằng chính trực), treo thưởng truy nã trong giang hồ cũng đều là do Tụ Nghĩa Trang công bố. " . |
Sở Phi nói: "Không sai, ta hôm nay đi tìm chính là hắn, nhưng lại tao ngộ một phen khúc chiết. " |
Tiểu Bạch cùng Tiểu Thanh vội hỏi hắn có gì tao ngộ. |
Sở Phi nói: "Ta chạy tới Tụ Nghĩa Trang, thông báo nói có manh mối về dâm tặc Điền Bất Quang, đạt được Thiết trang chủ hội kiến. Ta đến trước Tụ Nghĩa sảnh, nhìn thấy Thiết Tung Dương, thân thể khôi ngô tướng mạo đường đường, thật là một cái hảo hán, chỉ là trong ngực vẫn ôm ấp lấy cơ thiếp, nhìn qua có chút tham luyến sắc đẹp" . |
Tiểu Thanh cười nói: "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Thiết Tung Dương đã công thành danh toại không cầu gì khác, tự nhiên mê say ôn nhu chi hương. " |
Sở Phi nói: "Ta nghĩ cũng là như thế. Ta sơ lược nói với hắn sự tình bản thân thấy được ở Vô Hoa Cung, nói Vô Hoa Cung cung chủ Minh Nguyệt chính là dâm tặc Điền Bất Quang, hắn hoàn toàn không chịu tin tưởng, còn cười ta miệng đầy ngữ điệu hoang đường. " |
"Ta còn nói thêm rằng toàn bộ nữ đệ tử trong cung đều là đạo phỉ bị truy nã biến thành, trong đó đại đệ tử Tâm Lan chính là giang dương đại đạo Lâm Lan năm đó. Thiết Tung Dương sau khi nghe được phẫn nhiên đại nộ (cực kỳ giận dữ), nói: 'Ta còn tưởng rằng các hạ thật sự biết được tung tích của dâm tặc kia, nghĩ không ra là một tên điên " |
"Lúc này nữ tử trong ngực Thiết Tung Dương quay mặt lại, chỉ vào người của ta nói: 'Người này chính là Đạo Thánh Bạch Ngọc Đường, hắn vài ngày trước xông vào Vô Hoa Cung của chúng ta muốn trộm lấy bí tịch, bị sư phụ ta đánh lui. Nghĩ không ra hắn ăn cắp không thành, liền đến nói xấu chúng ta. Vậy mà nói sư phụ là dâm tặc, còn nói ta là đạo tặc Lâm Lan kia biến thành, nhục thanh danh của ta, Thiết tiên sinh ngươi nhất định phải vì Lan nhi chủ trì công đạo', nói xong nữ tử kia lại khóc ồ lên. " |
"Ta hướng nữ tử kia nhìn kĩ, phát hiện nàng chính là Vô Hoa Cung nữ đệ tử Tâm Lan, Thiết Tung Dương đối với nàng rất là yêu thương, nghe lời nàng ấy liền bắt đầu động thủ với ta. Ta cùng Thiết Tung Dương qua mấy chiêu liền biết không phải là đối thủ của hắn, khẩn trương đào tẩu ra bên ngoài. Thiết Tung Dương đuổi theo, ta rút ra tùy thân bội kiếm, dùng sức ném về sau" . |
Tiểu Thanh nói: "A, Thiết Tung Dương kia Chưởng Kiếm Song Tuyệt, kiếm này của ngươi không gây thương tổn được hắn, đến lúc đó ngươi không có trường kiếm thì tự vệ bằng cách nào" . |
Tiểu Bạch nói: "Chiêu này của công tử là công địch sở tất cứu (tấn công vô chỗ yếu điểm), hẳn một kiếm kia chắc là hướng về phía Tâm Lan ném đi. " |
Sở Phi nói: "Tiểu Bạch cô nương cơ trí, đúng là như vậy. Tâm Lan đột nhiên bị một kiếm tới thì kinh hãi hoa dung thất sắc, nhưng Thiết Tung Dương thân pháp như điện, vọt đến trước người nàng tiếp nhận mũi kiếm. Ta cũng thừa dịp sơ hở này, trốn ra khỏi Tụ Nghĩa Trang" . |
Tiểu Thanh thở dài nói: "Thấy sắc liền mờ mắt, trí khiến sắc chìm. Năm đó Thiết Tung Dương cũng là nhân vật danh chấn nhất thời, lại bị một nam nhân khoác lên làn da mỹ nữ lừa gạt như vậy. Hắn nhất định nghĩ không ra, bản thân phát lệnh truy nã giang dương đại đạo, lại là người ban đêm cùng trên giường điên loan đảo phượng. " |
Sở Phi khen: "Tiểu Thanh cô nương tuy là nữ tử, nhưng cũng hiểu rõ tường tận (thâm tri chước kiến) việc này " |
Tiểu Thanh cười nói: "Biết rõ tường tận thì không có, kiến giải vụng về thì có một chút, một chuyến đi của ngươi như vậy không chỉ không có thu hoạch, ngược lại sắp bị Tụ Nghĩa Trang yết bảng truy nã, về sau đi ra ngoài vẫn là cẩn thận thì tốt hơn. " |
Sở Phi nói: "Cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch, ta trên đường trở về vì che giấu dung mạo, đi tới vải phường mua mũ rộng vành, thuận tiện cũng mang về một vật, tặng cho Tiểu Bạch cô nương" . |
Nói xong hắn từ trong ngực lấy ra một cái bao đưa cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch mở ra xem, thấy là một kiện màu hồng váy dài, vải vóc thì dệt một cách tinh tế, bên trên thêu linh động chim phượng, trông rất đẹp mắt. |
Tiểu Bạch cười nói: "Sở công tử đang chạy trối chết trên đường, còn có thể nghĩ ra chuẩn bị lễ vật cho ta, Tiểu Bạch đa tạ công tử hảo ý " |
Sở Phi nói: "Ta thấy cô nương quần áo trên người có chút tổn hại, liền muốn mua lấy một kiện cho cô nương, cũng như là lòng cảm kích về việc ân cần chăm sóc ta bấy lâu nay " |
Tiểu Bạch nhìn xung quanh bản thân mới phát hiện phần thắt lưng phía sau y phục có cái lỗ nhỏ, có lẽ là bị Minh Nguyệt cào nát ở trong Vô Hoa Cung, bản thân gần đây một lòng tu luyện, cũng chưa từng phát giác, hướng Sở Phi nói: "Công tử có lòng. Chúng ta hôm nay vừa lúc ở bên trong nhà phát hiện một kiện đồ vật, cũng muốn để công tử xem qua" . |
Là một phong bái thiếp, bên trong viết: "Nếu như không được các hạ tương trợ, tại hạ cũng không thể trộm lấy bí tịch, lần này tính làm thế hoà. Hiện làm tỷ thí khác, trong ba ngày từ Sơn Hà Dược Phố lấy được Tẩy Tủy đan, chờ mong biểu hiện của các hạ. Bạch Ngọc Đường lưu " |
Sở Phi vui vẻ nói: "Đạo Thánh lại cho ta một cơ hội, lần này nói không chừng ta có thể nhìn thấy Bạch đại hiệp " |
Tiểu Bạch nói: "Trong Sơn Hà Dược Phố kia rất hung hiểm, sợ không thể so với Vô Hoa Cung dễ dàng ứng phó, công tử nếu như muốn đi thì phải cẩn thận nhiều hơn " |
Sở Phi nói: "Nam nhi hành sự chỉ bằng khoái ý ân cừu, thì sợ gì gian nguy " |
Tiểu Thanh khen: "Sở công tử thiệt là can đảm" . |
Chạng vạng tối, lưỡng nữ trong phòng tiếp tục tu luyện. |
Tiểu Bạch nói: "Chúng ta tu tập Dịch Hình Quyết đã qua nửa tháng, Tiểu Thanh ngươi công phu tiến bộ như thế nào?" |
Tiểu Thanh nói: "Ta muốn dùng nội lực cải biến hình thể, lại chỉ có thể để bên ngoài da thịt càng thêm trơn bóng, thân thể cơ bắp thì biến hóa không được. Cũng may là chính mình vốn là thân hình gầy gò, cũng không đến nổi lộ ra sơ hở. Bạch huynh ngươi tu luyện tiến triển như thế nào?" |
Tiểu Bạch nói: "Hơi có chút tiến bộ, hiện tại đã không cần đem một chút vải rách nhét ở trước ngực trong quần áo " |
Tiểu Thanh vui vẻ nói: "Để cho ta cẩn thận quan sát một chút", nói xong hắn đưa tay cởi vạt áo tiểu Bạch, lộ ra hai con thỏ ngọc tròn trịa, trắng như ngọc tuyết, trơn nhẵn như son, bên trên có hai điểm nụ hoa phấn hồng. |