text
stringlengths
1
623
Nhân viên kiểm soát không lưu ở Indonesia đang được ca ngợi là một anh hùng sau khi hi sinh để đảm bảo rằng chiếc máy bay chở hàng trăm hành khách có thể cất cánh an toàn.
Hơn 800 người đã bị thiệt mạng và nhiều người mất tích sau khi một trận động đất lớn xảy ra tại đảo Sulawesi vào ngày thứ sáu, gây ra một cơn sóng thần.
Dư chấn mạnh tiếp tục hoành hành tại khu vực và nhiều người đang bị mắc kẹt trong các đống đổ nát tại thành phố Palu.
Mặc dù các đồng nghiệp chạy trốn để giữ tính mạng nhưng Anthonius Gunawan Agung, 21 tuổi lại từ chối rời bỏ vị trí của mình tại tháp điều khiển đang lắc lư vì gió mạnh tại sân bay Mutiara Sis Al Jufri Airport Palu.
Anh ở lại để đảm bảo rằng máy bay mang số liệu Batik Air Flight 6321, đang trên đường băng tại thời điểm đó, có thể cất cánh an toàn.
Sau đó anh đã nhảy ra khỏi tháp kiểm soát không lưu vì anh nghĩ rằng nó bị sụp.
Sau đó anh thiệt mạng trong bệnh viện.
Phát ngôn viên của Air Navigation Indonesia, Yohannes Sirait, cho biết quyết định đó đã cứu hàng mạng sống, theo tờ ABC News của Australia.
Chúng tôi chuẩn bị một máy bay trực thăng từ Balikpapan ở Kalimantan để đưa anh ấy đến một bệnh viện lớn hơn ở một thành phố khác.
Thật không may, anh ấy đã ngừng thở trước khi máy bay đến được Palu.
"Trái tim của chúng tôi tan vỡ khi đón nhận tin này," ông nói thêm.
Trong khi đó, các nhà chức trách lo sợ rằng số người chết có thể lên tới hàng ngàn, phát ngôn viên của cơ quan giảm nhẹ thiên tai quốc gia cho biết rất khó khăn để có thể tiếp cận các thị trấn Donggala, Sigi và Boutong.
"Số lượng người chết vẫn tiếp tục gia tăng do nhiều thi thể vẫn bị mắc kẹt dưới đống đổ nát và chúng tôi còn chưa tiếp cận được nhiều người, " theo ông Sutopo Purwo Nugroho, phát ngôn viên của cơ quan này.
Sóng cao tới sáu mét đã tàn phá Palu, tại đây sẽ tổ chức tang lễ tập thể vào Chủ Nhật.
Máy bay quân sự và máy bay thương mại cung cấp đồ viện trợ và đồ tiếp tế.
Risa Kusuma, một bà mẹ 35 tuổi, nói với Sky News: "Mỗi phút trôi qua lại có xe cứu thương chở các thi thể.
Nước sạch rất khan hiếm.
Các chợ nhỏ đang bị cướp phá ở khắp mọi nơi."
Jan Gelfand, người đứng đầu Hội chữ thập đỏ quốc tế ở Indonesia, nói với CNN: "Hội chữ thập đỏ Indonesia đang chạy đua để hỗ trợ những người sống sót nhưng chúng tôi không biết tình hình ở đó như thế nào.
Đây quả là một thảm kịch, nhưng tình hình có thể trở nên tồi tệ hơn. "
Tổng thống Indonesia Joko Widodo đến Palu vào chủ nhật và phát biểu trước quân đội quốc gia: "Tôi mong muốn tất cả các bạn sẽ làm việc cả ngày lẫn đêm để hoàn thành mọi nhiệm vụ liên quan đến cuộc sơ tán.
Các bạn đã sẵn sàng chưa?" CNN đưa tin.
Đầu năm nay Indonesia đã bị các trận động đất tấn công ở Lombok, trong đó có hơn 550 người chết.
Tai nạn máy bay ở Micronesia: Air Niugini nói hiện còn một người đàn ông mất tích sau tai nạn đâm máy bay tại vụng biển
Hãng khai thác chuyến bay bị rơi tại vụng biển Thái Bình Dương ở Micronesia nói rằng hiện còn một người đàn ông bị mất tích, sau phát ngôn trước đó rằng tất cả 47 hành khách và phi hành đoàn đã được sơ tán an toàn khỏi chiếc máy bay đang bị chìm.
Air Niugini phát biểu trong một thông cáo báo chí rằng, cho tới chiều thứ bảy, chúng tôi đã không thể tìm thấy một hành khách nam.
Hãng hàng không cho biết đã làm việc với các cơ quan địa phương, bệnh viện và các nhà điều tra để cố gắng tìm người đàn ông.
Hãng hàng không đã không trả lời ngay lập tức yêu cầu cung cấp thêm thông tin chi tiết về hành khách, chẳng hạn như tuổi hay quốc tịch.
Các thuyền địa phương đã giúp giải cứu các hành khách và phi hành đoàn sau khi máy bay đâm xuống nước trong khi đang cố hạ cánh tại sân bay Chuuk Island.
Vào thứ Sáu, các quan chức cho biết bảy người đã được đưa đến bệnh viện.
Các hãng hàng không cho biết sáu hành khách vẫn ở lại bệnh viện vào thứ Bảy, và tất cả họ vẫn trong tình trạng ổn định.
Nguyên do vụ tai nạn và chuỗi sự kiện chính xác vẫn chưa được xác định rõ ràng.
Hàng không và Hải quân Mỹ đều nói máy bay hạ cánh tại vụng biển ngay sau khi rời khỏi đường băng.
Một số nhân chứng nghĩ rằng máy bay đã bị thiếu đường băng.
Hành khách Mỹ Bill Jaynes cho biết máy bay ở độ cao rất thấp.
"Đây là một điều tốt," Jaynes nói.
Jaynes nói rằng ông và những người khác có thể lội qua vùng nước sâu tới eo để tới các cửa thoát hiểm khẩn cấp trên máy bay đang chìm.
Ông nói các tiếp viên hàng không đã hoảng hốt và la hét, và ông bị chấn thương nhẹ ở đầu.
Hải quân Mỹ cho biết các thủy thủ làm việc gần đó khi đang sửa chữa cầu cảng cũng đã giúp giải cứu bằng cách sử dụng xuồng phao để đón những người trên bờ trước khi máy bay bị chìm sâu khoảng 30 mét (100 feet).
Dữ liệu từ mạng lưới an toàn hàng không cho thấy 111 người đã chết trong tai nạn của các hãng hàng không đăng ký trong mạng lưới PNG trong hai thập kỷ qua nhưng không có vụ nào liên quan đến Air Niugini.
Phân tích cho biết thời điểm vào đêm cô gái đã bị thiêu sống
Bên nguyên căn cứ vào hồ sơ ngày thứ Bảy trong buổi tái thẩm một người đàn ông bị cáo buộc thiêu sống một người phụ nữ ở Mississippi vào năm 2014.
Chuyên gia phân tích của Bộ Tư Pháp Mỹ Paul Rowlett đã làm chứng trước tòa trong nhiều giờ với tư cách là một chuyên gia phân tích tình báo.
Ông chứng minh cho bồi thẩm đoàn cách thức sử dụng bản ghi di động để tổng hợp quá trình di chuyển của bị cáo Quinton Tellis, 21 tuổi và nạn nhân Jessica Chambers, 19 tuổi vào đêm cô ấy bị chết.
Rowlett cho biết ông đã nhận được dữ liệu vị trí từ một số điện thoại di động cho thấy Tellis đã ở cùng Chambers vào buổi tối cô ấy bị chết, mâu thuẫn với tuyên bố trước đây của hắn, tờ Clarion Ledger đưa tin.
Dữ liệu cho thấy điện thoại di động của hắn ở cùng địa điểm với điện thoại của Chambers trong thời gian mà hắn nói đang ở cùng với người bạn tên là Michael Sanford, cảnh sát đã thẩm vấn Sanford.
Sanford đã làm chứng trước tòa vào thứ Bảy và chứng nhận rằng anh ta không có mặt tại thị trấn trong ngày hôm đó.
Khi công tố viên hỏi liệuTellis có nói sự thật không khi nói rằng hắn ở trong xe tải của Sanford đêm đó, Sanford nói rằng hắn "đang nói dối bởi vì xe tải của tôi đang ở Nashville."
Một chi tiết mâu thuẫn khác là Tellis nói rằng anh ta biết Chambers khoảng hai tuần trước khi cô qua đời.
Bản ghi điện thoại di động cho thấy họ mới chỉ biết nhau trong khoảng một tuần.
Rowlett nói rằng thỉnh thoảng sau cái chết của Chambers, Tellis đã xoá các tin nhắn, cuộc gọi và thông tin liên lạc của Chambers khỏi điện thoại của mình.
"Hắn ta đã xóa cô ra khỏi cuộc sống của mình," Hale nói.
Luật sư biện hộ dự kiến bắt đầu các tranh luận kín vào Chủ Nhật.
Thẩm phán nói rằng ông mong đợi phiên xét xử của bồi thẩm đoàn vào ngày hôm đó.
Nhóm High Breed: Hip hop tích cực là gì?
Bộ ba nghệ sĩ hip hop muốn phản đối các nhìn nhận tiêu cực của thể loại này bằng cách đưa các thông điệp tích cực vào âm nhạc của mình.
Nhóm High Breed, từ Bristol, tuyên bố hip hop đã không còn truyền đạt các thông điệp chính trị và giải quyết các vấn đề xã hội.
Nhóm muốn đưa thể loại này về đúng nguồn gốc và phổ biến lại dòng nhạc hip hop tích cực.
Gần đây các nghệ sĩ như Nhóm Fugees và Common đã có tiếng tăm hơn ở Anh nhờ các nghệ sĩ như Akala và Lowkey.
Lại một người da đen khác?!
Vú em NY kiện cặp vợ chồng đã sa thải cô sau tin nhắn "phân biệt chủng tộc"
Một vú em tại New York Nanny đã kiện một cặp vợ chồng đã sa thải cô do phân biệt đối xử sau khi cô lỡ nhận được một tin nhắn gửi nhầm từ người mẹ phàn nàn rằng cô là "một người da đen."
Cặp vợ chồng từ chối họ là những người phân biệt chủng tộc, coi vụ kiện là một vụ "tống tiền."
Lynsey Plasco-Flaxman, một bà mẹ hai con, đã thể hiện nỗi chán nản khi phát hiện ra người vú em mới, Giselle Maurice, là người da đen vào ngày đầu tiên cô tới nhận việc vào năm 2016.
"KHÔNG KHÔNG KHÔNG, LẠI MỘT NGƯỜI DA ĐEN KHÁC," Cô Plasco-Flaxman đã nhắn tin cho chồng như vậy.
Tuy nhiên, thay vì gửi tin nhắn cho chồng, cô đã gửi tới Maurice hai lần.
Sau khi nhận ra sự nhầm lẫn, cô Plasco-Flaxman "khó chịu" đã sa thải cô Maurice, cô nói rằng người vú em gốc Phi sắp nghỉ việc đã làm một việc xấu và rằng cô ấy hy vọng có một vú em là người Filipino, theo New York Post.
Cô Maurice được trả lương theo ngày và tự đi Uber về nhà.
Bây giờ, cô Maurice đang khởi kiện cặp vợ chồng để đòi bồi thường cho hành vi sa thải với khoản bồi thường $350 một ngày trong thời gian sáu tháng cho công việc mà cô được thuê làm để nhận tiền mặc dù giữa họ không ký kết bất kỳ một hợp đồng nào.
"Tôi muốn cho họ thấy, nhìn này, cô không được làm những việc như thế," cô ấy nói với tờ Post vào ngày thứ Sáu, cô còn nói thêm "tôi biết đó là sự phân biệt đối xử."
Cặp vợ chồng đã phản đối các cáo buộc rằng họ là những người phân biệt chủng tộc, nói rằng chấm dứt việc làm của Maurice là điều hợp lý vì sợ rằng họ không thể tin tưởng cô sau khi đã xúc phạm cô ấy.
"Vợ tôi đã gửi cho cô ấy một tin nhắn mà cô ấy không định gửi.
Cô ấy không phải là người phân biệt chủng tộc.
Chúng tôi không phải là những người phân biệt chủng tộc," người chồng Joel Plasco nói với tờ Post.
"Nhưng bạn có thể trao con của mình cho một ai đó mà bạn đã xúc phạm không, thậm chí là do nhầm lẫn đi chăng nữa?
Còn đứa bé mới sinh thì sao?
Hãy nói đi chứ."
Khi so sánh vụ kiện với một vụ "tống tiền", Plasco nói rằng vợ ông mới sinh con được hai tháng và đang ở "tình huống rất khó khăn."
"Bạn sẽ xử lý thế nào với một người như thế?
Đây không phải là một điều nên làm," người nhân viên ngân hàng đầu tư nói thêm.
Trong khi đang diễn ra vụ kiện pháp lý thì luồng ý kiến của dư luận đã nhanh chóng chĩa mũi dùi vào cặp vợ chồng trên các phương tiện truyền thông xã hội, chê bai hành vi của họ và tính logic của câu chuyện.
Nhà xuất bản Paddington sợ rằng độc giả sẽ không quan tâm tới câu chuyện về một chú gấu biết nói, bức thư cho biết
Con gái của Bond là Karen Jankel, co bé được sinh ra ngay sau khi cuốn sách được độc giả chấp nhận rộng rãi, bức thư tiết lộ: "Thật khó để đặt mình vào vị trí của người khác khi đọc cuốn sách lần đầu tiên được xuất bản.
Thật tuyệt vời khi giờ đây chúng ta biết về thành công lớn của Paddington."
Khi nói về cha mình, một nhà quay phim cho đài BBC trước khi được truyền cảm hứng để viết cuốn sách dành cho trẻ em từ một chú gấu đồ chơi nhỏ, ông vẫn cảm thấy đầy lạc quan khi tác phẩm của mình bị từ chối, cô đã chia sẻ thêm trong lễ kỷ niệm 60 năm ngày xuất bản cuốn sách, đó là một sự "buồn vui lẫn lộn" sau khi ông qua đời vào năm ngoái.
Khi nói về Paddington, cô đã mô tả là "một thành viên rất quan trọng trong gia đình chúng tôi", cô nói thêm cha mình luôn lặng lẽ tự hào về thành công của mình.
"Ông là một người đàn ông khá trầm tính, và ông không phải là một người năng nổ, "cô nói.
"Nhưng vì Paddington thực sự hiện hữu với ông ấy, nó gần giống với việc bạn có một đứa con và nó đã gặt hái được những thành công nhất định: bạn tự hào về chúng ngay cả khi chúng không thực sự hiện hữu.
Tôi nghĩ rằng ông đã coi hành công của Paddington theo cách đó.
Mặc dù đó là sản phẩm của trí sáng tạo và trí tưởng tượng của ông nhưng ông luôn giành một vị trí nhất định cho Paddington."
Con gái tôi đã qua đời và tôi đã phải nói lời tạm biệt qua điện thoại
Ngay khi hạ cánh con gái của cô đã được vội vã chuyển tới bệnh viện Louis Pasteur 2 tại Nice, nơi các bác sĩ đã cố gắng để cứu sống con bé nhưng vô ích.
"Tôi gọi cho Nad thường xuyên để nói rằng điều này thật tệ và con bé nhẽ ra không phải chịu như thế," cô Ednan-Laperouse nói.
"Sau đó, tôi nhận được cuộc gọi từ Nad nói rằng con bé sẽ ngừng thở trong vòng hai phút và tôi phải nói lời tạm biệt với con bé.
Và tôi đã làm vậy.
Tôi nói, "Tashi, mẹ yêu con rất nhiều, con yêu.
Mẹ sẽ sớm gặp con.
Mẹ sẽ luôn ở bên con.
Các bác sĩ đã bơm thuốc trợ tim và từ từ rút ống ra khỏi cơ thể con bé.
Con bé đã ngừng thở vài lần và đây là lần cuối cùng.